Phát triển Heinkel_He_178

Năm 1936, một kỹ sư trẻ tuổi tên là Hans von Ohain đã nhận bằng sáng chế về việc sử dụng khí xả từ một tuabin khí như một nguồn năng lượng để tạo ra lực đẩy.

Von Ohain đã trình bày ý tưởng của mình cho Heinkel, và Heinkel đã đồng ý để giúp phát triển ý tưởng đó. Von Ohain đã trình diễn thành công động cơ đầu tiên của mình (Heinkel HeS 1) vào năm 1937, ngay sau đó các kế hoạch đã được nhanh chóng thực hiện để thử nghiệm một động cơ tương tự trên một máy bay. He 178 được thiết kế dựa trên mẫu động cơ thứ ba của von Ohain có tên là HeS 3, động cơ này sử dụng nhiên liệu là diesel. Kết quả là một mẫu máy bay nhỏ với khung thân làm băng kim loại có cấu hình thông thường. Lối dẫn khí vào động cơ đặt ở mũi, máy bay được trang bị bộ bánh đáp kiểu cũ.

He 178 V2.

Cánh chính của máy bay làm bằng gỗ có kiểu dáng thon hình elip. Mẫu thử thứ hai là He 178 V2 lại có thiết kế kiểu cánh thẳng nhưng chưa bao giờ cất cánh.

Chiếc máy bay này là một thành công, tuy nhiên vận tốc của nó lại chỉ đạt 598 km/h (375 mph) trên độ cao thích hợp, thời gian bay chỉ vẻn vẹn có 10 phút. Do đó các quan chức tỏ ra thờ ơ với nó, lúc này Hermann Göring đang ủng hộ các mẫu tiêm kích động cơ piston có nhiều tiềm năng hơn, chúng có hiệu năng cao hơn, giá thành ít hơn do không phải đầu tư nhiều tiền vào động cơ phản lực. Ngày 1 tháng 11 năm 1939, Heinkel đã sắp xếp một cuộc trình diễn máy bay phản lực cho Reichsluftfahrtministerium ("Bộ Hàng không Đế chế ", RLM), trong đó có cả Ernst UdetErhard Milch theo dõi. Tuy nhiên, do cả hai người đều bảo thủ trong cách tiếp cận với thiết kế máy bay, nên không có đề xuất nào từ chính phủ được đưa ra. Tuy nhiên, Heinkel đã không nản lòng, và quyết định bắt tay vào phát triển một loại tiêm kích phản lực 2 động cơ có tên gọi He 280, nó sẽ áp dụng những kiến thức thu được từ He 178.

He 178 được đặt ở Deutsches Technikmuseum ("Bảo tàng Kỹ thuật Đức ") ở Berlin, nó đã bị phá hủy trong một cuộc không kích vào năm 1943